Cái câu “Nghề chơi cũng
lắm công phu” được rất nhiều người sử dụng để ví sự cầu kỳ, sự trau chuốt của
người chơi đối với cái lĩnh vực của mình. Câu này quá nhiều người dùng trong mọi
lĩnh vực như: Chơi cây cảnh, câu cá, ẩm thực, đồ cổ, ảnh, chim cá cảnh, tem…
Tuy nhiên, có một sự thật
rằng chẳng ai biết xuất xứ chính xác của câu này ở đâu và ý nghĩa thực sự của
nó là gì. Có người nói là của Nguyễn Tuân vì ông rất cầu kỳ trong ăn uống và
ông coi ăn uống như một nghệ thuật. Cũng có người nói câu này của Nguyễn Khuyến,
Cao Bá Quát hay Vũ Trọng Phụng…
Vậy cậu này của ai và ý
nghĩa là gì? Tôi lần giở mãi mới thấy câu này năm trong Truyện Kiều của Nguyễn
Du:
1195. Kiếp xưa đã vụng đường tu,
Kiếp này chẳng kẻo đền bù mới xuôi!
Dù sao bình đã vỡ rồi,
Lấy thân mà trả nợ đời cho xong!
Vừa tuần nguyệt sáng, gương trong,
1200. Tú bà ghé lại thong dong dặn dò:
Nghề chơi
cũng lắm công phu,
Làng chơi ta
phải biết cho đủ điều .
Nàng rằng: Mưa gió dập dìu,
Liều thân, thì cũng phải liều thế thôi!
1205. Mụ rằng: Ai cũng như ai,
Người ta ai mất tiền hoài đến đây?
ở trong còn lắm điều
hay,
Nỗi đêm khép mở, nỗi ngày riêng chung.
Này con thuộc lấy nằm lòng,
1210. Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề.
Chơi cho liễu chán, hoa chê,
Cho lăn lóc đá, cho mê mẩn đời .
Khi khóe hạnh, khi nét ngài,
Khi ngâm ngợi nguyệt, khi cười cợt hoa.
Ở câu thứ 1201 trong Truyện Kiều, ta thấy
rằng đó chính là lời của Tú Bà dặn gái lầu xanh rằng “Nghề chơi cũng lắm
công phu. Làng chơi ta phải biết cho đủ điều” và cái “NGHỀ CHƠI” ở đây
chính là “CHƠI GÁI” là “NGHỆ THUẬT LÀM TÌNH” chứ không phải ám chỉ bất kỳ lĩnh
vực nghệ thuật cao quý nào cả.
Ấy thế mà rất nhiều người khi nhắc đến
lĩnh vực của mình chơi thì đều ví von “nghề chơi cũng lắm công phu” và nghĩ rằng
đó là câu diễn tả sự cao quý mà không hiểu được ý nghĩa sâu xa của câu này như
thế nào.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét