Đang bực mình với cả hệ thống máy tính của Công ty đang bị nhiễm virus trầm trọng trong khi còn bao nhiêu công việc chưa được giải quyết thì lại nhận được điện thông báo của lễ tân xuống tiếp khách. Hình như mình không có hẹn với khách hàng nào giờ này? Tôi chúa ghét bất kỳ ai đến gặp tôi mà không đặt lịch hẹn vì nó làm thay đổi lịch trình làm việc trong ngày đã được sắp sẵn nhưng cũng đành phải xuống tiếp...
Người đến văn phòng là một cô gái còn trẻ. Cô có một khó khăn mà không giải quyết được sau khi đã nhờ một luật sư của tỉnh Bắc Ninh tư vấn và một luật sư của một văn phòng nào đó ở Trần Đăng Ninh. Cô quyết định tìm đến một văn phòng luật sư nữa với mong muốn có thể giúp đỡ được cô. Qua những gì cô gái kể, tôi được biết người yêu của cô đang điều trị bênh suy thận tại bệnh viện Việt Đức. Giải pháp duy nhất bây giờ là phải ghép thận và cô đã tình nguyện hiến một quả thận của mình cho người yêu.
Cô đã được bệnh viện kiểm tra và xác định là đủ tiêu chuẩn để cấy ghép (tôi cũng không hiểu chuyên môn lắm). Tuy nhiên, để được hiến thận, BV Việt Đức yêu cầu cô phải làm đơn tự nguyện và phải có xác nhận của UBND phường nơi cô đăng ký hộ khẩu thường trú (tức là tại thành phố Thái Bình). Cô gái không muốn về UBND phường vì rất sợ gia đình và người thân biết sẽ cản trở việc tình nguyện hiến thận của cô và như vậy cô sẽ không có cơ hội giúp đỡ người yêu của mình.
Sau 5 phút nghe cô gái trình bày, tôi hiểu nguyện vọng của cô và khẳng định rằng tôi có thể xin giúp cô xác nhận vào Đơn tình nguyện hiến thận của cô ở bất kỳ UBND xã, phường nào trên địa bàn của Hà Nội mà không phải về Thái Bình. Sau khi nghe tôi tư vấn, cô gái có vẻ hoài nghi vì gia đình bạn trai cô và cô đã cố gắng làm nhưng không được và theo tư vấn của một vài luật sư trước đó thì cũng không được. Tuy nhiên, tôi nhận thấy căn cứ vào Nghị định 79/2007/NĐ-CP hoàn toàn có thể thực hiện được. Như chết đuối vớ phải cọc, cô gái đã ra ngay quán photocopy gần đó nhờ soạn đơn. 10 phút sau, cô gái lại có mặt ở văn phòng. Tôi chỉnh qua cái đơn rồi đưa cô gái phường Cống Vị cách văn phòng 100m.
Đến lúc này cô gái mới ngập ngừng hỏi chi phí tư vấn của luật sư. Tôi trả lời là chi phí văn phòng là 500.000 đồng tương đương với 20 phút tư vấn. Cô gái bảo rằng là không mang tiền... Tôi cười và nói rằng "Khi nào có trả cho văn phòng cũng được". Thực lòng mà nói, tôi không hề quan tâm đến phí luật sư trước một nghĩa cử cao đẹp của cô nhưng đó là quy định chung của văn phòng.
Sau 3 phút chờ cán bộ hộ tịch trình Chủ tịch thì kết quả là "Không thể chứng thực được chữ ký vì hiến thận liên quan đến... nhân thân". Tôi thấy lý do từ chối quá vô lý và trái với luật nên đề nghị được gặp trực tiếp Chủ tịch. Tuy nhiên, vị chủ tịch lại đang... bận. Đến lúc này, tôi thấy cô gái bắt đầu nghi ngờ luật sư có thể giúp được cô. Ngay lập tức, tôi đưa cô gái sang UBND phường Vĩnh Phúc cách đó 100m. Sau 10 phút công việc được hoàn tất như ý muốn ngoài cả sự mong đợi mà không có bất kỳ sự thắc mắc nào.
Sau khi giúp cô gái xong, tôi về văn phòng kể lại cho các luật sư đồng nghiệp. Mọi người đều không tin được trong xã hội bây giờ lại có một người phụ nữ biết hy sinh về người mình yêu nhiều đến vậy. Tôi mong ca ghép thận sẽ thành công, tôi chang trai sẽ hiểu được tình cảm và hy sinh của cô, tôi mong cho tình yêu của cô gái và chàng trai đó sẽ đến được bến bờ hạnh phúc và trong xã hội này có nhiều trái tim cao đẹp như vậy.
Đây đúng là chuyện cổ tích trong xã hội hiện đại.
(Do nguyên tắc bảo mật thông tin cá nhân của khách hàng nên tôi không thể công bố thông tin cá nhân của cô gái trong entry này)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét