"Không hiểu vì sao ta có buổi chiều nay, gặp lại nhau và bỗng dưng em khóc...". Đó là câu trong bài hát Hương xưa.
Buổi sáng, giữa phố phường Hà Nội, tôi tình cờ nhìn thấy em. Không biết em có thấy tôi không? Định gọi nhưng em đã vội hòa mình vào dòng người...
Buổi chiều, em nhắn tin "Chúc mừng anh đã tìm được một nửa của mình...". Em đâu biết người ngồi sau tôi là đồng nghiệp. Chán!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét