Hà Nội lại vào thu. Mặc dù cái nóng của mùa hạ vẫn còn nhưng không khí cũng đã dịu mát hơn. Thu Hà Nội có những cái riêng mà không nơi nào của Việt Nam có được. Ai đã từng sống ở Hà Nội hẳn không thể quên được cái không khí mát lạnh, trong lành của mùa thu Hà Nội. Có lẽ một trong những yếu tố làm nên nét đẹp đặc trưng của mùa thu Hà Nội là hương hoa sữa nồng nàn mỗi độ thu về.
Trước đây, hoa sữa của Hà Nội chỉ có ở những con đường quen thuộc như Nguyễn Du, Quán Thánh... Nay, những con đường khác của Hà Nội cũng ngập tràn hoa sữa trong đó có đường Nguyễn Chí Thanh, con đường có rất nhiều kỷ niệm với tôi trong suốt những năm học đại học.
Tôi đến với hoa sữa thật tình cờ. Vào ngày sinh nhật em, tôi đi theo một người bạn cùng phòng đến dự sinh nhật. Sinh viên nghèo nên món quà duy nhất tôi tặng em là 1 chùm hoa sữa và một bài thơ "Hoa sữa". Dường như đó cũng là loài hoa em thích. Chúng tôi trở thành những người bạn của nhau cũng từ thời điểm đó. Em lãng mạn, hồn nhiên, trong trẻo. Tôi và em có rất nhiều kỷ niệm nơi giảng đường đại học. Và có lẽ những kỷ niệm đẹp nhất vẫn là những buổi tôi và em lang thang dọc con đường Nguyễn Chí Thanh dưới những cây hoa sữa với mùi hương nồng nàn. Tôi và em thường dừng lại rất lâu dưới những cây hoa sữa nhiều hoa nhất và ngát hương nhất. Em không nói và tôi cũng không nói nhưng tôi biết em có rất nhiều tình cảm với tôi. Em sợ mùa thu đi qua vì không còn hoa sữa. Vì vậy, em cẩn thận ép từng bông hoa sữa để tặng tôi khi mùa thu đã đi qua...
Những kỷ niệm đẹp và êm đềm đó đã cùng tôi và em đi qua suốt thời sinh viên. Tôi ra trường trước em một năm. Chúng tôi vẫn là bạn nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng như mọng đợi. Những kỷ niệm mãi vẫn là kỷ niệm còn hiện thực lại không như những gì mà ta mong muốn.
Mỗi năm mùa thu đến rồi lại đi, hoa sữa vẫn cứ nở mỗi khi mùa thu về rồi lại tàn khi mùa thu đi nhưng có lẽ tôi và em sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để cùng nhau dạo bước trên con đường nồng nàn hoa sữa nữa. Nhưng chắc chắn rằng những kỷ niệm về em, về mùa thu và hoa nữa sẽ luôn nồng nàn trong em và tôi mỗi khi thu về, mỗi khi hoa sữa nở...
Mỗi khi thu về, hoa sữa nở tôi lại nhớ tới em và nhớ tới những câu thơ trong bài Hoa sữa của Nguyễn Phan Hách "Tại mùa thu? Tại em? Hay tại anh? Tại sang đông không còn hoa sữa? Tại siêu hình, tại gì không biết nữa... Tại con bướm vàng có cánh nó bay..." và nhớ một câu trong bài hát Mối tình đầu "Không ai hiểu vì sao tình yêu tan vỡ; Như hoa ven mặt hồ tàn theo gió mùa thu".
Tôi đến với em tự nhiên và nhẹ nhàng như hoa sữa nở mỗi khi thu về. Tôi và em xa nhau cũng nhẹ nhàng và tự nhiên như hoa sữa tàn khi mùa thu đi qua.
Chúc những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em! Tạm biệt em, mùa thu và hoa sữa...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét